Đề Xuất 4/2023 # Cảm Nhận_Điềm Báo Mạt Thế # Top 11 Like | Duandautueb5.com

Đề Xuất 4/2023 # Cảm Nhận_Điềm Báo Mạt Thế # Top 11 Like

Cập nhật nội dung chi tiết về Cảm Nhận_Điềm Báo Mạt Thế mới nhất trên website Duandautueb5.com. Hy vọng thông tin trong bài viết sẽ đáp ứng được nhu cầu ngoài mong đợi của bạn, chúng tôi sẽ làm việc thường xuyên để cập nhật nội dung mới nhằm giúp bạn nhận được thông tin nhanh chóng và chính xác nhất.

Điềm báo mạt thế

Tác giả: Thất Dạ Vong Tình

Thể loại: Đam mỹ, Chủng điền, mạt thế, dị năng, thanh mai trúc mã, thiên tai nhân họa. Trung khuyển công x Ôn nhu thụ Tình trạng: Hoàn chính văn.

Nhân vật chính: Diệp Cẩm Khê, Khương Thần ┃

Nhân vật phụ: Ông nội, bà nội, Đại Bảo ┃ 

Edit: Wenny

Với sự trợ giúp của: QT, Google, và bạn Anzumeow

Tình trạng: Đang tiến hành

Văn án:

Diệp Cẩm Khê bị chậu hoa trong phòng ngủ rớt trúng đầu, từ đó thường xuyên gặp ác mộng, luôn luôn là những sự cố tai hoạ, khiến cậu cảm thấy rất phiền muộn.

Một ngày nọ, nhìn thấy tin tức trên TV, cậu phát hiện những giấc mộng đó không phải chỉ là  mộng, mà là những chuyện sẽ phát sinh trong tương lai. Mạt thế giáng lâm, loài người làm sao vượt qua cửa ải khó khăn này?

Diệp Cẩm Khê cùng người thân của cậu phải làm sao để sinh tồn trong thời mạt thế?

Tác phẩm này không có xác sống.

Theo dòng thời gian, thời kỳ tận thế dần dần có những dấu hiệu rõ ràng.Tác phẩm này thiên về chủng điền văn thời mạt thế, chủ yếu viết về loài người làm thế nào để thích ứng với sự biến đổi của hoàn cảnh, để sống sót và sinh tồn trong thế giới mới.

Lâu lắm mình mới thấy một bộ mạt thế ưng ý.

Nói rõ luôn là bộ này không có cuơng thi, xác sống. Chỉ đơn thuần của việc khí hậu thay đổi và con nguời phải học cách sống với sự thay đổi đó. Khí hậu ngoài việc cực nóng cực lạnh thì động thực vật cũng thay đổi khác thuờng, ngay cả con người cũng thế, m.n đều có sức đề kháng tốt hơn dù ít hay nhiều.

Truyện chủ thụ, thụ không có không gian, trọng sinh, dị năng, bàn tay vàng hay BUG ngập trời, thần thánh hóa nhân vật. Thụ chỉ có một khả năng hơn người mà tên truyện đã nói lên tất cả “dự báo” truớc.

Xuất phát điểm của các nhân vật không cao, bối cảnh không quá rộng lớn mà xoay quanh một vùng quê với gia phả rắc rối và trải dài, quê của thụ, những ngưòi trong làng hầu hết đều cùng họ có mối liên hệ dù ít hay nhiều.

Con người dù khó khăn, lộ ra những mặt xấu xí dù họ bình thuờng cũng là những nguời chân chất như ai nhưng cũng có những ấm áp của tình nguời, luơng thiện và hài hòa. Qua truyện chúng ta cũng có thể cảm nhận đựoc những con người phi thuờng bị xã hội hiện đại bỏ quên mà ấn tuợng nhất của mình là ông nội thụ.

Chút Cảm Nhận Về Eren Jaeger

Chỉ là tôi muốn thỏa mãn cái thú soi mói mọi thứ từ thằng nhỏ mà tôi yêu thôi. Vì tôi cuồng thằng bé vô cùng nên tất cả những gì tôi viết có lẽ đều bị ảnh hưởng đôi chút tình cảm cá nhân, tuy nhiên tôi sẽ cố hạn chế nó hết mức có thể =-=.

Và tôi cũng muốn chứng minh rằng, Eren không phải một thằng trẻ trâu lãng nhách không biết nghĩ. Những xúc động và hành động của một thằng nhóc 15 tuổi không tránh được vài lúc ngu muội, nhưng nếu muốn xét nét về con người ta hãy nhìn thấu cả quá trình, dù tôi ngờ rằng sẽ chẳng ai ghét Eren mà chịu đọc hết bài viết ở cái nơi hẻo lánh này đâu.

Chỉ là những lời lảm nhảm mà tôi ngâm nó cả tháng trời mới quyết định viết nốt được…

Warn: dài dòng, lan man, thiếu kinh nghiệm viết lách và không có hệ thống phân tích rõ ràng.

Thường thì nhân vật chính nào trong shounen cũng phải có 1 tiểu sử, 1 hoàn cảnh, 1 tính cách, 1 hay vài người bạn cực tốt và 1 cái nữa – rất quan trọng – là tiềm năng.

Thì đương nhiên rồi, nếu không thì dựa vào cái gì mà các bố cho nó làm nhân vật chính chứ.

Những tiềm năng thường thấy trong những bộ shounen thường là sức mạnh tiềm ẩn đại loại như đánh nhau giỏi, bắt chước nhanh, tốc độ tiếp thu gấp nhiều lần người thường, nguồn năng lượng trong cơ thể dồi dào, khả năng đặc biệt, v..v… Tóm lại là có tài năng thiên phú hay cái gì đó khác biệt với những người khác và dù người ta khai quật ra tiềm năng ấy sớm hay muộn thì người đọc đều nhìn thấy 1 điều “à, thằng đó sau này sẽ mạnh lắm đây”.

Thế nhưng Eren Jaeger thì lại chỉ có duy nhất sức mạnh ý chí – loại sức mạnh sơ đẳng nhất mà tất cả những thằng nhân vật chính trong các bộ shounen đều có. (Tôi không nhắc đến khả năng hóa titan vì nó chỉ là 1 loại sức mạnh “đánh cắp” và có thể chuyển giao, nó không phải sức mạnh tiềm tàng của Eren.)

Với sức mạnh ý chí đó và lòng quyết tâm không thua kém bất kỳ 1 ai, cộng thêm động lực từ ước mơ thuở bé và cái chết của mẹ mình, Eren đã đăng ký vào quân đội và luyện tập vô cùng nghiêm túc. Cậu đã đứng thứ 5 trong đợt huấn luyện tân binh (dù không hề có tài năng đặc biệt nào) và xếp thứ nhì trong kỹ năng đánh cận chiến (chỉ sau Mikasa).

Tuy không quá thông minh để vạch chiến lược như Armin và xuất sắc trong chiến đấu như Mikasa, nhưng Eren vẫn có đủ những tố chất của một chiến binh thực thụ mà không phải ai cũng có được. Ở cậu có sự dũng cảm và liều lĩnh đến mức bạn bè trong khu huấn luyện gọi cậu bằng biệt danh “thằng ngốc thích đi tìm chết”, có sự cố gắng phi thường khi giữ thăng bằng được dù chỉ vài giây trên bộ thiết bị hỏng – điều mà chưa chắc những người khác có thể làm được. Eren còn có một lý tưởng kiên định, một niềm tin vững chắc và một ước mơ về tương lai để giúp cậu luôn đi đúng hướng với con đường cậu đã chọn.

Tuy Eren có một tính cách bốc đồng và ương bướng, nhưng nó không ảnh hưởng gì đến tính nghiêm túc và sự tuân thủ mệnh lệnh từ cấp trên của cậu (điều này được chứng minh rất nhiều lần trong bộ truyện). Lý tưởng của Eren dù vững chắc nhưng không hề bảo thủ. Lần đầu đọc có vài đoạn tôi cảm thấy hơi bất ngờ và lạ lẫm (lúc này Eren trong tôi vẫn là một nhân vật bình thường) đoạn Eren nói chuyện với Hanji, tỏ ý muốn nghe về các thí nghiệm của cô một cách nghiêm túc và không hề có chút bực bội nào khi thấy cách Hanji đối xử với những con titan bắt được. Tôi đã nghĩ hẳn Eren phải khó chịu, phải cảm thấy bất bình khi Hanji tỏ ra ưa thích titan mới phải. Mặt khác cậu cũng sẵn sàng học hỏi kinh nghiệm từ người khác trong đợt huấn luyện, xin cả Jean giúp đỡ vụ giữ thăng bằng trong khi đánh chửi nhau với tên này suốt, học tập phương thức chiến đấu của Annie và là một trong số “những thằng ngốc” cố gắng tập luyện nghiêm túc kỹ năng cận chiến – loại kỹ năng vô dụng khi giết titan. Tôi còn nghi ngờ Eren đứng nhì bộ môn này vì lý do đó cộng với cả tuổi thơ đấm đá với lũ trẻ khác mà thành.

Tố chất chiến binh mà Eren có còn bao gồm cả lý trí và biết suy xét trong những biến cố bất ngờ, Eren là người duy nhất lấy lại bình tĩnh và chỉ huy đồng đội trước sự xuất hiện đột ngột của titan khổng lồ, thậm chí còn suýt giết được nếu Bertholt không kịp thời thoát thân. Không thông minh xuất chúng nhưng biết quan sát và phân tích trong khi chiến đấu chứ không phải cứ thấy titan là đâm đầu vào giết cho bằng được. Tuy nhiên Eren vẫn bị tình cảm cá nhân chi phối dẫn đến mất bình tĩnh (ví dụ như cái chết của Thomas dẫn đến việc cậu bị cắn đứt một chân). Nhược điểm này nằm trong tính cách và sự non nớt thiếu kinh nghiệm của cậu.

Mặt khác, có một loại “sức mạnh” mà Eren sở hữu, theo tôi nó vô cùng đẹp đẽ và sánh ngang với sức mạnh ý chí của cậu, đó chính là cái cách Eren truyền cảm hứng và cổ vũ tinh thần cho đồng đội của mình. Sự quan tâm, những câu nói khích lệ và động viên tinh thần giúp Armin bình tĩnh trước trận chiến. Những ước mơ, hy vọng và sự quyết tâm tiếp bước đàn anh của Eren khiến Connie thay đổi ý định vào quân trinh sát, khiến Jean – dù không ưa Eren – vẫn tỏ thái độ tôn trọng cậu trong nhiều trường hợp. Ngay cả Annie, người đã quay lưng lại với nhân loại cũng dành tình cảm và sự tôn trọng khá đặc biệt cho Eren (Annie có lần đã nói về Eren khi vào quân cảnh vệ rằng có những con người đặc biệt, những người có can đảm đi ngược lại số đông). Eren có xuất thân bình thường, năng lực bình thường, nhưng lại dần được yêu mến từ chính những hành động của cậu, cái khiến Eren khác lạ với những main trong các bộ shounen khác chính là việc cậu trở nên đặc biệt từ chính những phẩm chất rất “người thường” đó.

“Sao cậu lại tin tôi như thế?” “Vì cậu làm tôi nhớ đến một thằng tôi ghét.” “Có phải đó cũng là người mà Annie nhắc tới không?” “Thằng ngốc này làm mình nhớ tới hắn. Hắn cũng là… một thằng thật thà đến mức ngu ngốc”

Sự tôn trọng trong mắt bạn bè không đến từ những thành tích cá nhân hay sức mạnh titan Eren sở hữu, nó đến từ chính con người của cậu, từ sự chân thật và bản lĩnh không phải ai cũng có ấy.

Tuy nhiên cái khác biệt của Eren ngoài những yếu tố tôi đã nhắc, còn có một điều ở Eren mà chỉ Levi và Mikasa mới tận mắt chứng kiến, đó là phần tàn nhẫn và cuồng bạo ẩn sâu trong tâm hồn cậu, có lẽ không nên nói là khác biệt, phải nói là bất thường.

Cậu ta là một con quái vật thật sự. Tôi có thể khẳng định như thế không đơn thuần chỉ vì năng lực titan mà cậu ta đang sở hữu. Dù chúng ta có cố ép buộc cậu ta thế nào, giam cầm cậu ta trong hầm ngục kiên cố bao nhiêu. Không ai trong số chúng ta có thể khiến cậu ta hoàn toàn quy phục hết.

Thực sự thì nếu càng tìm hiểu sâu về Eren sẽ càng cảm thấy khó nắm bắt. Đúng như Isayama sensei nói, Eren là nhân vật khó hiểu nhất. Cậu có đủ những tính cách thường thấy của thiếu niên đang trưởng thành, lại có những bản tính và tư duy khác lạ, vừa bổ sung vừa mâu thuẫn lẫn nhau. Có thật thà, hiền lành và tình cảm đấy, nhưng lại là người có khả năng cầm dao giết chết kẻ xấu không một chút đắn đo. Có bốc đồng và cứng đầu đấy nhưng biết tôn trọng ý kiến của người khác và ngoan ngoãn tuân theo mọi mệnh lệnh một cách nghiêm chỉnh. Cảm giác như nếu có biến cố xảy ra người ta sẽ không bao giờ đoán chắc được Eren sẽ suy nghĩ và hành động như thế nào. Dù sao thì Eren rất đáng được tôn trọng và yêu mến. Cậu luôn cố gắng hết sức mình, thậm chí ép bản thân đi đến cùng vì lợi ích của nhân loại. Vậy người ta còn có thể yêu cầu gì hơn nữa? Nhiêu đó vẫn chưa đủ phẩm chất để làm nên một nhân vật đáng coi trọng sao?

Eren trong lòng tôi, một Eren bình thường, không nổi trội nhưng lại đáng yêu, đáng thương và đẹp đẽ đến như vậy đấy.

*Giải tỏa sau khi đọc chap 65* Chap 62 thực sự không là gì nếu so với chap 65 này. Cái bản lĩnh hiếm ai có của Eren cuối cùng lại là thứ khiến nó trở nên quá đáng thương. Kể từ khi phát hiện ra khả năng hóa titan, Eren dần mất đi rất nhiều điều, mất lòng tin, mất quyền làm người. Hết biến cố này đến biến cố khác xảy ra, nó học được cái giá của sự lựa chọn sau cái chết của đội Levi, học được sự phản bội, học được sự lọc lừa, trên cả, nó học được phải bỏ qua cái chết của bao người để bước tiếp. Nhân loại cần nó, mọi người cần nó, gánh nặng trên vai ngoài nó ra không ai có thể làm. Nó buộc phải làm, buộc phải gạt đau thương và tội lỗi sang một bên để tiếp tục chiến đấu. Cái gánh nặng trên vai lại chính là động lực cuối cùng mà nó bấu víu để tồn tại. Và giờ người ta chứng minh nó không còn cần thiết nữa, chứng minh rằng nó phải chết. Vậy ngoài cái thân xác tàn này nó còn lại gì đây? Đến cái quyết định sau cùng của nó cũng là vì nhân loại, nó phải chết, vì vậy nó chấp nhận cái chết. Cái chết đối với nó đồng nghĩa với sự giải thoát, nhưng không phải bây giờ, không phải lúc này. Làm ơn Isayama sensei, hãy cho nó được cảm nhận hạnh phúc thêm một lần, rồi ngài giết nó làm gì nó cũng được. Từng đó đau đớn là quá đủ rồi.

Mạt Thế Chi Ở Bên Cạnh Em

“Sao vậy?” Cam tướng quân cau mày nửa ngồi dậy, híp mắt nhìn Đường Nghị đứng dưới ánh sáng.

Hiện tại là đêm khuya, hắn vừa mới ngủ không lâu, đầu chưa thanh tỉnh.

“Tướng quân, là tên thân vương Nhật Bản bị bắt về, không thấy hắn!” Đường Nghị ngữ khí thập phần vội vàng, tên thân vương kia địa vị rất cao, nhìn trình độ Bạch tướng quân coi trọng hắn trước đó liền biết, người kia rất quan trọng, hiện tại cư nhiên không thấy đâu!

“Tĩnh nhân thân vương?” Cam tướng quân lần này hoàn toàn thanh tỉnh, một phen lau mặt nhấc chăn, một bên mặc quần áo một bên nói: “Hạ lệnh lục soát! Nhất định phải tìm ra!”

“Dạ!” Đường Nghị vẻ mặt nghiêm túc, bước chân vội vàng ra ngoài hạ lệnh.

Cam tướng quân nhanh mà mặc tốt quần áo, đứng dậy ra khỏi phòng.

“Mau lục soát! Cẩn thận một chút!”

“Bên này cũng lục soát sạch sẽ! Một góc đều không buông tha!”

“Tiểu Lý, ngươi phụ trách nơi này!”

“……”

Tam Tiêu khẩn trương đến mức trên mặt đầy mồ hôi cũng không lau, nỗ lực ngừng thở, trong lòng cầu nguyện không có người lục soát ở đây.

Dị năng của hắn cũng không phải rất mạnh, hơn nữa đối với địa hình căn cứ không có hiểu biết cùng lạc đường, hết thảy nhân tố liền tạo thành tình huống khẩn cấp của hắn.

Tránh ở trong nhà kho nhỏ hẹp, một đám binh lính điều tra bên ngoài ngày càng gần.

Cửa bị chậm rãi mở ra, Tam Tiêu trong lòng giật thót, lợi dụng chút dị năng cuối cùng, thuấn di.

Trần tiến sĩ không nói một lời mà nhìn nam nhân đột nhiên xuất hiện ở trong nhà mình.

Sắc mặt tái nhợt, hôn mê bất tỉnh, nháy mắt xuất hiện, mặc áo tù, vừa thấy liền biết không phải người thường.

Nguyên bản khóe môi lạnh nhạt đột nhiên chậm rãi gợi lên, Trần tiến sĩ nhướng mày ngồi xổm xuống, nâng cằm nam nhân cẩn thận đánh giá một phen.

Nếu hắn nhớ không lầm, đây là……

Thân vương Nhật Bản?

Nhớ tới trong căn cứ từ đêm qua bắt đầu điều tra, Trần tiến sĩ hơi suy tư liền thập phần hiểu rõ, ánh mắt dừng ở trên người nam nhân lại trở nên ý vị thâm trường.

Nên lập tức thông tri căn cứ chính phủ, hay là……

Nhớ tới hiện trạng phòng thí nghiệm của mình, Trần tiến sĩ trong mắt ý cười càng ngày càng đậm.

Bạch Tùng Chi đi rồi, sau khi Phương Phỉ có phối phương thuốc thử liền ngừng cung cấp thực nghiệm thể cho hắn, phòng thí nghiệm của hắn đã rất lâu không thể khai triển thực nghiệm, trợ thủ đều đi rất nhiều.

Như vậy hiện tại……

Nhìn Tam Tiêu trên mặt đất ánh mắt càng ngày càng vừa lòng, Trần tiến sĩ vỗ nhẹ nhẹ mặt hắn, thanh âm trầm thấp: “Lễ vật trời cao……”

( Candy: Thôi xong, ra hang hổ vào hang cọp)

Nam nhân thần bí, chỉ cần hắn không nói cho người khác, sẽ không bị người khác phát hiện.

Hơn nữa dị năng thú vị như vậy……

Vì tương lai nhân loại, lần này, hắn phải cẩn thận sử dụng a……

z thị ngoại ô thành phố, nhà ga.

Diệp Thu đầy mặt hắc tuyến mà nhìn Hoắc Tình.

Từ lần trước sau khi thẩm vấn xong, người này tựa như bị mê hoặc, vẫn luôn tung ta tung tăng đi theo sau Đạo Hằng.

Hiện tại mới vừa rời giường, người này lại bưng cơm sáng tới đây.

“An Oa Tử, sư phụ ngươi đâu?” Hoắc Tình nhìn đông nhìn tây một vòng, không tìm được mục tiêu của mình, khó hiểu ngồi xổm xuống hỏi An Oa Tử.

An Oa Tử xoa đôi mắt, còn có chút buồn ngủ, “Hoắc Tình tỷ tỷ, sư phụ ở lều, còn chưa rời giường đâu.”

“Hiện tại đã mấy giờ rồi! Còn chưa rời giường?!” Hoắc Tình phi thường không tán đồng, buông bát cơm liền hướng lều Đạo Hằng đi đến, còn lẩm bẩm: “Lớn tuổi như vậy, còn ở lỳ giường……”

Hoắc Tình mới vừa đi đến ngoài lều, Đạo Hằng liền xoát xốc rèm cửa thong thả ung dung đi ra.

Tầm mắt khi thấy Hoắc Tình, tuy đạo trưởng kiến thức rộng rãi trong lòng cũng không khỏi phát lạnh, nguyên nhân là ánh mắt quá mức dọa người.

“Nữ oa oa, lão đạo là người xuất gia, nam nữ thụ thụ bất thân!” Đạo Hằng bất đắc dĩ thở dài, nữ oa oa này vẫn luôn tránh ở một bên trộm nhìn hắn, hắn không có cơ hội cự tuyệt, cũng may rốt cuộc cũng có cơ hội.

Ai…… Quá có mị lực cũng là chuyện làm người ta phiền não.

Hoắc Tình sửng sốt, chớp đôi mắt, nói: “…… Đạo trưởng, bái sư cũng không được sao?”

“Ngươi không cần nói nữa!” Đạo Hằng vung phất trần, tiên phong đạo cốt: “Ngươi nói nhiều cũng……”

“Ngươi nói cái gì? Bái sư?!”

“Đúng vậy!” Hoắc Tình ngơ ngác gật đầu, không phải bái sư còn có thể là cái gì?

“……” Đạo Hằng sắc mặt cứng lại, đầy mặt thanh lãnh ngạo nghễ, không để người nhìn ra nội tâm vô ngữ hắc tuyến của hắn, nhàn nhạt nói: “Ngươi muốn bái sư, vì sao?”

“Ta bị thủ đoạn của ngài thuyết phục!” Hoắc Tình nghĩ đến ngày đó nhìn thấy cảnh tượng thẩm vấn liền hai mắt sáng lên, ngữ khí thập phần kích động: “Cho nên muốn bái sư học nghệ!”

“Nga? Ngươi nghĩ kỹ rồi?” Đạo Hằng trong mắt hiện lên một tia kinh ngạc, nữ oa oa này cư nhiên đối với thứ kia cảm thấy hứng thú?

“Đương nhiên nghĩ kỹ!” Hoắc Tình nghe ra khẩu khí của hắn, quả thực kích động muốn chết, đây là tiết tấu phải bị thu làm đồ đệ sao?!

“……”

Diệp Thu ngồi xổm bên bếp lò, lặng lẽ dịch sang trái vài bước, dịch đến bên người Diệp Cẩn.

“……” Diệp Cẩn quay đầu nhìn hắn một cái, không nói gì.

Diệp Thu gợi lên môi, tiếp tục dịch hướng bên hắn.

“Cho ngươi.” Diệp Cẩn nhìn trứng gà trong tay vừa mới được bóc tốt, đưa tới chén Diệp Thu.

Diệp Thu: “……” Hắn dịch lại đây là vì trứng gà sao?! (╯‵□′)╯︵┻━┻

Run run khóe miệng, Diệp Thu không chút khách khí nhận trứng gà, ý bảo Diệp Cẩn hướng bên phải nhìn.

Nâng tầm mắt nhìn hai người cách đó không xa – Hoắc Tình cùng Đạo Hằng, Diệp Cẩn nhướng mày, nhìn về phía Diệp Thu trong ánh mắt hàm chứa khó hiểu.

Nhìn nơi đó làm gì?

“……”

Diệp Thu yên lặng thu hồi lòng bát quái, nói sang chuyện khác: “Diệp Đông Diệp Tây là ở bên nhau?”

“Ân.” Diệp Cẩn gật đầu, tiếp tục quay đầu ăn cơm.

Diệp Thu nghĩ đến hình ảnh nhìn thấy ngày đó, cong cong khóe miệng. Sau khi Diệp Đông Diệp Tây từ rừng cây trở về, không khí giữa hai người liền thay đổi, người khác có khả năng nhìn không ra, nhưng bọn họ cũng như người nhân chỉ liếc mắt một cái là có thể phát hiện manh mối.

Bất quá ở hoàn cảnh khác nhau, trước kia có lẽ còn có người không tán đồng, nhưng hiện tại……

Hắn cùng Diệp Cẩn là anh em, mọi người không phải cũng dễ dàng tiếp nhận sao, Diệp Đông Diệp Tây ở bên nhau cũng không tính là quá lạ.

Thật lâu trước đó hắn còn cảm thấy Diệp Cẩn là người anh trai lạnh lùng, trăm triệu lần không nghĩ tới trong hiện thực hai người sẽ phát triển trở thành cái dạng này.

Ký ức như cách một tầng sa, hiện tại nhớ tới, chỉ cảm thấy như đã trôi qua mấy đời rồi vậy.

Trên quốc lộ.

Cam Nguyên khó chịu nhìn xe phía trước, nhíu mày nói về Tiểu Cao bên người: “Phía trước chính là z thị?”

“Phải.” Tiểu cao gật đầu, “Bạch tướng quân bọn họ hẳn là chờ ở nơi này.”

“Ân.” Cam Nguyên giãn lông mày, nói: “Tới nơi của Bạch Phi rồi, để ta xem nàng còn có thể kiêu ngạo ra sao!”

Tiểu Cao cũng quay đầu nhìn về xe phía trước, nói: “Tướng quân, một đoạn đường cuối cùng này, chúng ta càng phải thêm cẩn thận, không thể thất bại trong gang tấc a!”

“Ta biết.” Cam Nguyên vẫy tay, nói: “Còn may chúng ta đủ khôn khéo, bằng không sớm không biết khi nào trúng chiêu của các nàng!”

“Ân!” Tiểu Cao cảm xúc trầm trọng gật đầu, nếu không thì sao người xưa lại nói độc nhất lòng dạ đàn bà? Chiếc xe phía trước kia, còn không phải là tâm địa rắn rết sao!

“Phương tỷ, bọn họ không trúng chiêu, làm sao bây giờ?” Nữ trợ lý lo âu mở miệng nói.

Mấy ngày nay các nàng đã thử hết thảy các biện pháp có thể dùng, nhưng bất đắc dĩ Cam Nguyên càn quấy căn bản coi các nàng như không khí, mềm cứng không ăn.

Phương Phỉ sắc mặt thập phần khó coi, nàng căn bản không nghĩ đến, Cam Nguyên thiếu tướng trước đó trong ấn tượng là một tên hỗn trướng ăn chơi trác táng dễ lừa thế nhưng lại là một vị chủ nhân như vậy, không chỉ không tuân mệnh lệnh, đến liếc nhìn các nàng một cái cũng lười!

Hơn nữa đáng giận nhất chính là, Cam thiếu tướng không biết là dị năng giả gì, thế nhưng đối với độc của nàng hoàn toàn không phản ứng!

Quả thực đáng chết!

“Chờ!” Phương Phỉ đen mặt phun ra một chữ, trong lòng thay đổi thật nhanh.

Cái này nàng trị không được, vậy đành phải thu phục một cái khác!

Bạch Phi!

Mỹ lệ trong ánh mắt xẹt qua một tia sát ý, Phương Phỉ gợi lên môi, phong tình vạn chủng.

Tràn ngập mị lực, lại mang theo độc trí mạng.

z thị ngoại ô thành phố, nhà ga.

Diệp Thu cùng Diệp Cẩn cơm nước xong liền tìm tới Bạch Phi, thương lượng ý tưởng của bọn họ.

“Bạch tướng quân, chúng ta trước xác nhận một chút, phải biết rõ cao tầng Nhật Bản có cảnh giác hay không.”

“Cảnh giác?”

“Phải.” Diệp Thu gật đầu, nói: “Trước đó chúng ta bắt Tam Tiêu, diệt toàn bộ tiểu đội, không biết những người Nhật Bản đó có phải hay không đã biết.”

Bạch Phi nhíu mày suy nghĩ một lát, nói: “Như vậy, chúng ta đi hỏi Tiểu Tuyền một chút, thân phận hắn không thấp, hẳn là biết chuyện này.”

“Hảo.”

Trong phòng nhỏ hẹp, Tiểu Tuyền ngốc lăng lăng dựa tường ngồi, đối với đám người Bạch Phi đẩy cửa mà vào không hề nhận ra.

“Tiểu Tuyền?” Diệp Thu nhìn nhìn Bạch Phi cùng Diệp Cẩn, thử lên tiếng hỏi.

Có lẽ là nghe được tên của mình, nguyên bản Tiểu Tuyền đang dại ra đột nhiên bừng tỉnh, nhìn về phía Diệp Thu trong mắt tràn đầy sợ hãi, động tác chật vật mà hướng góc tường trốn.

“Đừng giả vờ.” Diệp Thu nhăn mi, Đạo Hằng đã nói, tuy hắn dùng thủ đoạn có chút cực đoan, nhưng thân thể Tiểu Tuyền kỳ thật cũng không có chịu thương tổn lớn, hết thảy bình thường.

“Ngao!!!” Bị nhìn thấu Tiểu Tuyền đột nhiên thay đổi sắc mặt, biểu tình dữ tợn mà chằm chằm nhìn Diệp Thu, thanh âm thô lệ khó nghe vô cùng: “Chuyện ta biết đều đã nói, các ngươi còn muốn làm gì?!”

Diệp Thu không dao động mà cong cong khóe miệng, ngồi xổm xuống cùng tầm mắt hắn ngang hàng: “Ta muốn biết, chuyện của Tam Tiêu.”

“Tam Tiêu?” Tiểu Tuyền nhăn mi, khó hiểu.

“Đúng vậy, Tam Tiêu.” Diệp Thu gật đầu, nói: “Cũng chính là Tĩnh nhân thân vương của các ngươi.”

“Tĩnh nhân điện hạ được phái ra đi tìm thần vật……” Giọng nói đột nhiên ngừng lại, Tiểu Tuyền không thể tin mở to hai mắt: “Hắn bị các ngươi?!”

Diệp Thu nhún vai, nhìn qua không cho là đúng nói: “Đúng vậy, bị chúng ta bắt.”

“Thì ra là thế! Thì ra là thế!” Tiểu Tuyền bừng tỉnh đại ngộ: “Khó trách hắn đến nay chưa về, thì ra là thế!”

” Trong cứ điểm của các ngươi, có người phát hiện hắn mất tích chưa?” Diệp Thu nhướng mày hỏi, tuy rằng phản ứng vừa rồi của Tiểu Tuyền đã cho hắn đáp án, nhưng vẫn là nên hỏi rõ ràng một chút.

Tiểu Tuyền giương mắt nhìn ba người Diệp Thu, do dự một chớp mắt, nhưng đã chịu bị người đối đãi làm hắn biết rõ, hậu quả nói dối hắn căn bản gánh vác không nổi.

Trong lòng nghĩ ngợi, Tiểu Tuyền chậm rãi mở miệng, nói ra chân tướng.

Nguyên lai, Tam Tiêu chậm chạp không về không chỉ không làm bọn họ lo lắng, ngược lại làm rất nhiều người cực kỳ hâm mộ.

Một phương diện, bọn họ tin đám người Tam Tiêu sẽ không gặp nguy hiểm, không nói tới thiên chiếu đại thần nhất định sẽ bảo hộ huyết mạch hoàng thất, chỉ là năng lực của Sơn Bổn cũng đủ bảo hộ Tam Tiêu.

Về phương diện khác, trước đó từng có loại tình huống này, khi đó mọi người ở cứ điểm còn thực nôn nóng, nhưng cuối cùng phát hiện ra cái đội trưởng kia bất quá là vì bắt phụ nữ nên chậm trễ, hắn cùng thủ hạ đem các nữ nhân nhốt cùng nhau, ở một chỗ hưởng dụng rất nhiều ngày, lúc này mới chậm trễ ngày về.

Khi trở về cứ điểm tất cả mọi người thập phần hâm mộ, lúc sau cơ hồ mỗi tiểu đội đi ra ngoài đều sẽ gặp được loại tình huống này, dần dà, người trong cứ điểm cũng liền tập mãi thành thói quen.

Nếu tiểu đội nào nhanh trở về, thậm chí sẽ bị những người khác cười nhạo.

Mà tình huống của Tam Tiêu, đối với bọn họ xem ra thật sự là hết sức bình thường.

Không có người hoài nghi an nguy của bọn họ.

“Bang bang! Tướng quân!” Bỗng nhiên tiếng đập cửa đánh vỡ yên tĩnh trong phòng, ánh mắt Bạch Phi lạnh lẽo nhìn Tiểu Tuyền trên mặt đất, nói: “Đi ra ngoài đi.”

Diệp Thu sắc mặt khó coi đứng lên, nắm chặt tay Diệp Cẩn.

Duỗi tay vỗ nhẹ nhẹ mu bàn tay Diệp Thu, Diệp Cẩn ôm ái nhân, đi theo sau Bạch Phi ra khỏi phòng.

“Tướng quân, đại bộ đội căn cứ tới!” Trợ lý thập phần kích động, “Cam thiếu tướng ở bên ngoài!”

Bạch Phi trong mắt cũng xẹt qua một tia ý cười, quay đầu lại nhìn về phía Diệp Thu cùng Diệp Cẩn, nói: “Diệp Cẩn Diệp Thu, đi! Ta giới thiệu bằng hữu cho các ngươi làm quen!”

Diệp Thu Diệp Cẩn liếc nhau, đuổi kịp Bạch Phi.

Bằng hữu?

Là ai?

Bạn đang đọc truyện trên: chúng tôi

Rượu Vang Đỏ Chile Cảm Nhận Cuộc Sống Hiện Đại

Rượu vang Chile từ lâu đã có được nhiều tiếng vang trong ngành công nghiệp sản xuất rượu vang của thế giới. Một số sản phẩm vang của Chile đã nhận được nhiều giải thưởng lớn cũng như sự yêu mến của người yêu vang.

Shop Rượu Vang Đỏ – Pháp – F – Chile – Đà Lạt Giá Rẻ, Giá Sỉ TpHCM – Cty Trái Ngọt – Địa chỉ: 181 Tân Hương, P. Tân Quý, Q. Tân Phú, TP. HCM – Tel: (028) 6267.6615 – Hotline: 0938.90.92.95 (Mr Tuấn) – Email: shopruouvang68@gmail.com

Khi nhắc đến rượu vang Chile chúng ta không thể không nhắc đến Rượu vang đỏ Chile đây là loại rượu vang luôn dành được nhiều sự yêu mến và tin dùng của những người yêu vang.

Rượu vang đỏ Chile ở thị trường thế giới

Rượu vang Chile nói chung từ lâu đã tạo được sự yêu mến và tin tưởng từ những người yêu vang trên khắp thế giới. Mặc dù, vang Chile được xuất hiện và sản xuất khả muộn nhưng những thành tựu mà rượu vang Chile có được là không thể chối cãi.

Đặc biệt là dòng Rượu vang đỏ của Chile nổi tiếng với cái tên Passion. Đây là cái tên được rất nhiều người yêu vang tin tưởng và yêu thích nhờ màu sắc đặc biệt hương vị tự nhiên, nhẹ nhàng nhưng không kém phần khuyến rũ và lôi cuốn khiến cho lần uống thử đầu tiên đã để lại những ấn tượng khó quên đối với người yêu vang.

Rượu vang đỏ Chile được xuất khẩu rất nhiều sang các quốc gia Châu Âu, Mỹ Latinh… và luôn nhận được sự yêu mến, những phản hồi tích cực từ những người yêu vang. Rượu vang của Chile vẫn luôn được các nước nhập về với số lượng lớn và được tiêu thụ nhanh chóng ở nhiều quốc gia Châu Âu.

Rượu vang đỏ Chile ở thị trường Việt Nam

Không chỉ nổi tiếng ở thị tường quốc tế và Châu Âu mà rượu vang đỏ Chile cũng rất được yêu mến và nhận được nhiều sự ủng hộ ở thị trường Việt Nam.

Đặc biệt số lượng rượu vang đỏ của Chile được bán ra mỗi năm ở Việt Nam có số lượng khá cao. Nhờ vào sự yêu thích rượu vang đỏ của người Việt cũng nhưng những niềm tin vào sự may mắn khi uống vang đỏ và mỗi dịp tết đến xuân về chính vì vậy mà thị trường rượu vang đỏ nói chung và rượu vang đỏ Chile nói riêng luôn có được sức hút lớn ở trên thị trường Việt Nam.

Rượu vang đỏ Chile được bán ở Việt Nam với nhiều phân khúc và mức giá khác nhau. Nhờ sự đa dạng ở hương vị, mẫu mã và giá tiền mà rượu vang đỏ Chile được rất nhiều người Việt lựa chọn để phục vù cho nhu cầu của cá nhân và gia đình, dùng để biếu, tặng,…

Rượu vang đỏ Chile là một trong những dòng vang bạn nên thử một lần vì hương vị, chất lượng của nó sẽ mang lại cho bạn những trải nghiệm mới mẻ về cuộc sống hiện đại nhưng không kém phần sâu lắng và nhẹ nhàng.

Bạn đang đọc nội dung bài viết Cảm Nhận_Điềm Báo Mạt Thế trên website Duandautueb5.com. Hy vọng một phần nào đó những thông tin mà chúng tôi đã cung cấp là rất hữu ích với bạn. Nếu nội dung bài viết hay, ý nghĩa bạn hãy chia sẻ với bạn bè của mình và luôn theo dõi, ủng hộ chúng tôi để cập nhật những thông tin mới nhất. Chúc bạn một ngày tốt lành!